Lê Văn Hộ một tay dắt 3 con bò đi ăn cách nhà hàng cây số chỉ với đôi mắt mờ mờ.
Lê Văn Hộ một tay dắt 3 con bò đi ăn cách nhà hàng cây số chỉ với đôi mắt mờ mờ. Chỉ có thể tìm được anh nhờ ngóng theo tiếng hát vang vọng khắp núi đồi của con người lạc quan này. Đồ nghề đi chăn bò gồm một áo mưa, một chiếc ghế con để ngồi nghỉ trưa và một chiếc ra-đi-ô nghe tin tức làm bạn. Ngày ngày đàn bò được thả ăn trên những ngọn đồi xa cỏ xanh mơn mởn nên phổng phao béo tốt. Có lần thả bò xa, bò quên đường về, anh khóc đỏ mắt đi tìm khi trước mắt chỉ một màu đen đặc quánh.
Đàn bò là gia sản của anh, nhờ đó anh xây được tường, rào, làm được nhà vệ sinh, rồi đến nhà lớn, lo cho con cái dựng vợ gả chồng. Nỗi đời cơ cực của một người không sáng mắt, nhưng luôn rạng ngời nụ cười tin yêu cuộc đời.